Cách xả mồi riêng theo từng loài cá trong câu lục
Cách xả mồi riêng theo từng loài cá trong câu lục :
Có nhiều cách thức bạn xả thính trong câu lục :
thả bằng ben đầu cần, thả bằng ben xa bờ bằng thuyền, ném thính từng cục nhỏ, lặn xuống thả một cục thính to
chắc, dùng thuyền thả thính…
Bạn chọn cách nào cho điểm câu nào, để câu cá gì, tại sao cần thế và làm như thế đã đủ chưa ? Theo bản thân tôi có nhiều yếu tố để
bạn quyết định dùng cách thả thính như nào cho phù hợp.
– Đặc tính địa hình đáy :
địa hình đáy trơ sẽ giúp con cá dễ dàng phát hiện thính bả hơn, thính dễ phát tán hơn nhưng cũng dễ bị mất tính tập trung hơn do dốc, do cá phá, do lưu chuyển nước. Nếu đáy trơ và độ dốc cao, tốt nhất bạn nên tìm vị trí tương đối bằng hoặc bản thân lặn xuống khoét ổ hoặc làm thính chắc nặn hình vuông, hình bánh dày lặn xuống đặt vào ổ.
Còn không việc thả thính bằng ben là điều nên làm nhưng để hiệu quả hơn bạn nên làm thính tương đối nhão nhưng có độ liên kết
cao hơn. Với độ dốc cao hơn như các đập thuỷ lợi, việc sử dụng một túi lưới thưa chứa thính buộc dây cột vào bờ là nên làm. Việc khoét ổ chỉ cần cho những ngày đầu, nếu bạn thả thính vài ngày cùng 1 vị trí, cá vào ăn tự ủi dũi khoét thành hố cho bạn. Với địa hình nhiều bùn, thậm chí có nơi bùn dày cỡ cả mét. Có 2 loại bùn có độ liên kết khác nhau, loại bùn dày nhưng tương đối chắc mà bạn có thể dùng tay xắn cắt thành viên, loại khác dày nhưng rất loãng. Những nơi có dòng chảy như các đập thủy lợi, bùn loãng là chủ đạo và chúng tập trung xung quanh nơi cửa xả, chân các đập tràn hoặc đập xả. Đáy bùn rắn chắc thường có tại các ao đầm hồ lưu cữ nhiều năm, nhưng nước tĩnh tại không có dòng chảy, bùn tích tụ chịu áp lực nước ép xuống thành lớp rắn chắc. Loại này dễ thả thính hơn bùn loãng
nhưng ẩn chưa nhiều khí metal tích tụ khiến cá sợ. Đáy bùn sẽ giúp cho thính ít bị phát tán nhưng ngược lại đôi khi chúng khiến thính bị
chìm sâu, bị che lấp làm cho con cá khó có thể phát hiện ra thức ăn chúng thich. Với địa hình đáy bùn nói chung việc nên làm là xả nhiều cát xuống làm trơ hoá đáy nước nếu bùn dày và loãng. Với bùn dày nhưng chắc nên thả bằng ben, nhưng thính rất rời, mảnh to, khi bạn thả thính hãy nhấc ben lên chút xíu sau khi chạm đáy rồi rũ nhẹ ben. Việc bạn đặt ben xuống chạm đáy sẽ ấn thành hố trên mạt bùn, sau đó bạn nhấc ben lên chút rồi rũ ben. Với đặc tính thính rời, cộng với động tác rũ ben khi ben trên cao khiến thính rơi loả
toả không chìm sâu dưới bùn. Với đáy bùn này bạn nên quan sát tránh những nơi có nhiều tăm khí đất sục lên.
– Theo đặc tính từng loài cá :
+ Với loài chép, bạn nên thả
thính sao cho chúng phải sục sạo, phải ủi dũi, phải tìm tòi cái thứ có mùi vị quyến rũ chúng. Tìm được rồi chúng cũng không dễ ăn, chúng
phải hút vào thổi ra, phải nhằn, phải mút cái thứ thính đó, chỉ có thế mới khiến con chép say mồi. Một ổ thính như thế cần rời rã, không
thành cục, không được quá nhiều dễ phát tán rộng ổ thính. Việc thả bằng ben là nên làm hơn ném cục. Loài chép thích nhất các loài
nhuyễn thể, giáp xác nhỏ, các ấu trùng… những thứ này chỉ có và chỉ nhiều nơi khá nông, nơi có địa hình lồi lõm nhiều vật cản. Cũng chính vì thế việc thả ben là ưu thế hơn các cách khác. Với loài ăn đáy này, bạn cũng nên lưu ý đặc tính đáy bùn hay trơ mà lưu ý có tăm hay không. Cách câu lục chép dựa trên tăm ăn cũng rất hiệu quả nhưng chỉ nên làm ở nửa đầu buổi câu.
+ Với loài trôi :
trôi nhỏ luôn vào ổ đầu tiên, chúng ăn hỗn hào, phá ổ kinh khủng. Rất lâu sau trôi củ mới lần mò vào. Chúng luôn lượn lờ phía ngoài nhặt nhạnh các hạt vương vãi. Vì thế bạn câu chúng nơi đáy trơ hiệu quả hơn đáy bùn, dùng thính cục lớn (1 cục duy nhất) hiệu quả hơn nhiều quả thính nhỏ. Nặn quả thính to hình khối, hình bánh dày tránh lăn là nên làm. Tốt hơn hết bạn nên tự lặn xuống ấn chặt cục thính xuống đáy nước. Sự tàn phá của lũ trôi con sẽ khiến sự phát tán hương vị mạnh hơn thu hút con khác và tạo các mảnh vãi ra xung
quanh cho các con trôi củ.
+ Với loài trắm cỏ, chẳng có nhiều đặc tính lắm khiến bạn phải suy tính vì chúng ăn sớm, ăn mạnh và dạn lưỡi.
Bạn chỉ cần chú ý nơi nước nông, ấm, gần bờ nhưng yên tĩnh để thả thính mà thôi. Chúng ta có thể dùng thính cục bằng các loại bột ngũ cốc đan xen rau củ nhưng cũng có thể dùng cách bó rau thành bó lớn cột đá thả xuống. Chỉ buông lưỡi khi thấy các mảnh rau nổi lên mà
thôi.
+ Với loài rô phi, sự háu ăn, tàn phá ổ, ăn theo đàn khiến cho lượng thính nhanh chóng hết và chúng bỏ đi ngay lập tức khi hết thính.
Điều này bắt bạn phải làm thính cục rất rắn chắc pha trộn các thứ khó ăn như cát vàng như vỏ ốc đập vụn. Thậm trí bạn có thể nhét
thính vào túi lưới, nhét sâu thính vào hai lỗ của viên gạch lỗ. Kèm theo các cách thức này là lắp mồi vào dây linh thả sát ổ. Chỉ có thế bạn mới bắt hết cả đàn rô phi mà thôi.
+ Loài mè là loài ăn hớp các vẩn váng, chúng ăn theo đàn. Để kéo chúng đến ổ, bạn nên hoà loãng 1 phần thính tưới ra xung quanh ổ để theo gió, theo sóng, theo dòng nước chúng đến với con cá mè. Một phần thính lớn tương đối nhão nhưng liên kết khá kiểu
như cháo đặc sệt sẽ tạo vẩn váng khi chúng sục sạo và khi bạn giật. Bạn cũng có thể bớt lại chút thính trộn lẫn cát đen mịn thỉnh thoảng ném
xuống. Cát khiến cục thính bị rã ngay khi tiếp nước, tạo vẩn váng rất nhanh và mạnh.
+ Với loài trắm đen, việc khoét hủm tạo ổ là nên làm.
Bạn nên chú ý rằng con trắm đen chỉ ăn ốc sống. Để tránh con ốc không bò đi bạn phải cung cấp thức ăn tại chỗ cho chúng. Trộn thêm ít gạo khiến mỗi con ốc có thể yên tâm ngồi một chỗ đánh chén nhả nhớt kéo con trắm đen đến. Nhưng con ốc không thể chịu được áp lực nước quá lớn vì thế không nên làm ổ ở mực nước quá sâu. Độ sâu 2m là giới hạn cuối để bạn tạo ổ ốc sống. Nhưng nếu bạn muốn câu ở gần nơi trắm đen trú ngụ, thường là nơi nước sâu nơi mà con ốc không thể chịu được áp lực nước. Chúng sẽ chết hoặc sẽ bò ra nơi nông hơn. Để câu trắm đen ở độ sâu như thế, bắt buộc bạn phải làm chết con ốc bằng nhiều cách : trần qua nước sôi, cấp đông. Nhưng bạn chỉ câu được tại ổ đó tối đa 2 ngày, sang ngày thứ ba, ốc chết toả mùi thối, con trắm đen sẽ đến nhưng không bao giờ vào ăn. Bắt
buộc bạn phải thả lượng ốc trần chết khác cách ổ cũ 5-10m.